Nằm trong phòng là một nam zombie bị mất nửa cơ thể, tuy nhìn khá cường tráng và cao lớn nhưng dù sao cũng bị mất đi tay chân nên không cách nào đứng lên được hoặc là tránh né, nên dễ dàng bị Vương Đào giết chết.
Vương Đào cảm thấy thực lực của nữ zombie này không bằng con nam zombie trong hành lang kia, hắn không cần sử dụng nhảy đâm đã giết, sở dĩ chịu một chút vết thương nhỏ là bởi vì địa hình mang tới.
Tuy nhiên đòn nhảy đâm uy lực lớn, mang tới tổn thương cho vũ khí cũng lớn, sau khi không sử dụng chiêu nhảy đâm giải quyết nữ zombie, giáo ngắn tự chế của hắn miễn cưỡng còn có thể dùng được.
Mà sau khi giết chết con nam zombie này, giáo ngắn của hắn đã hoàn toàn báo hỏng, thậm chí ngay cả chày cán bột cũng xuất hiện vết nứt, đã ở vào ranh giới báo hỏng.
Sau khi ngồi nghỉ ngơi trong thời gian ngắn, Vương Đào kiểm tra trong phòng một lượt.
Phòng vệ sinh và phòng bếp đều kiểm tra, sau khi xác định không còn nguy hiểm gì, hắn lập tức khóa cửa căn hộ 301 lại, sau đó lúc này mới bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Đầu tiên là nam zombie, sau khi giết chết nó, Vương Đào lại giành được 5 giọt máu nhỏ hạn mức cao nhất, máu của hắn biến thành "115/120".
Sau đó là nó tuôn ra cái bọc.
"Thu được: Bánh răng x1"
"Bánh răng: Vật liệu chế tạo".
Đây là một thiết bị bánh răng có đường kính bằng một quả bóng bàn.
Nữ zombie tuôn ra thì chính là khối sắt, nam zombie tuôn ra chính là bánh răng, hơn nữa trên phần giới thiệu đều nói là vật liệu chế tạo.
Thuật ngữ "vật liệu chế tạo" này rất rộng, hơn nữa khối sắt, bánh răng ... hẳn là những thứ tương đối dễ nhìn thấy trong cuộc sống hàng ngày, có rất nhiều trong các cửa hàng kim khí.
Vương Đào không biết sự khác biệt giữa những thứ hắn đánh tuôn ra tới với những thứ gặp được thường ngày ở chỗ nào, nhưng ở trước khi chưa làm rõ tác dụng, hắn chắc chắn phải tích lũy lại chứ không dùng linh tinh, dù sao đồ vật tuôn ra từ zombie có thể bỏ vào bên trong không gian ba lô, việc chứa đựng rất thuận tiện.
Sau khi bỏ bánh răng vào trong không gian ba lô, hắn bắt đồ mò thi thể, tuy nhiên trên người nam zombie này không có vật hữu ích nào.
Cuối cùng chính là vơ vét toàn bộ căn hộ 301.
Vương Đào vừa vơ vét, vừa thông qua dấu vết để lại cùng với suy đoán của mình, có thể suy đoán ra tình huống trước đó của nơi này.
Chắc là vào thời điểm tận thế bộc phát, cô gái biến thành zombie, chàng trai lại là người bình thường.
Chàng trai có lẽ có một chút thực lực, ở vào thời điểm bị nữ zombie này tập kích tiến hành phản kháng, đánh mất đi hơn mười giọt máu của nữ zombie.
Nhưng bản thân hắn cũng bị thương, thậm chí còn bị nữ zombie ăn mất đi nửa người.
Sau khi bị virus zombie lây nhiễm, khoảng thời gian biến dị dao động từ 1 phút cho đến 24 giờ không giống nhau, chàng trai kiên trì được tương đối lâu, có khát vọng sống sót mãnh liệt, cộng thêm khi virus zombie phát tác, khả năng có một ít tăng phúc đối với thân thể, thế là hắn kéo lấy thân thể trọng thương trốn vào gian phòng của mình.
Nhưng cuối cùng vẫn không có kháng được virus, biến thành zombie.
Sau khi hắn trở thành zombie, nữ zombie khả năng không có hứng thú đối với hắn, cho nên lúc Vương Đào tới, bên trong mới có cảm giác yên tĩnh ...
"Tận thế a..."
Trong lòng hắn thở dài, nhưng động tác tay vơ vét của Vương Đào không ngừng.
Có lẽ nguyên nhân vì ở đây có hai người sống nên trong nhà này có rất nhiều đồ đạc và rất bừa bộn.
Đặc biệt là đồ đạc của nữ nhân kia, nào là quần áo, đồ trang điểm, đồ chơi của người trưởng thành, các loại đồ trang sức ... khiến Vương Đào phải xem qua một lúc.
Về phần đồ đạc của chàng trai thì đơn giản hơn, ngoài giày và các loại sản phẩm điện tử tương đối nhiều ra thì rất ít đồ đạc linh tinh khác.
Tuy nhiên thứ mà Vương Đào quan tâm nhất vẫn là lương thực, nhưng đồ ăn của hai người này cũng không nhiều, chỉ đủ dùng trong một hai ngày, toàn là rau củ quả không thích hợp để dự trữ, đều không còn tươi.
Mặt khác, trong phòng của cô gái này còn có rất nhiều đồ ăn vặt chưa bóc, mặc dù không cần biết đủ no hay không nhưng đều không hề rẻ.
"A?"
Vương Đào tìm thấy trong phòng bếp ba cái ống thép được cắt gọn gàng, một cây một mét, hai cây nửa mét.
"Đồ tốt!"
Vương Đào đang suy nghĩ nên dùng cái gì để thay thế cái chày cán bột đang bị nứt, ống thép này đến vừa kịp lúc, mà ống thép nếu mài sắc thì thậm chí có thể dùng thay thế dao làm bếp, trong nhà hắn có một viên đá mài, trở về cứ từ từ mà mài.
"Đúng rồi, cái này cũng lấy đi!"
Vương Đào dời bình gas trong phòng bếp ra ngoài.
Bình gas trong căn hộ 602 trước đó không còn gas nên Vương Đào cũng không có khuân đi, nhưng bình gas trong căn hộ 301 trên cơ bản là còn đầy, có thể khuân về nhà.
Một tiếng sau, Vương Đào lưng cõng một cái bọc được dùng ga giường bọc lại, trong bọc là quần áo, ống thép, hai tay mỗi tay đều mang theo một cái rương hành lý chạy như bay về phía căn hộ 501.
Sau khi đặt đồ vặt ở trước cửa, Vương Đào lại chạy xuống căn hộ 301 khuân nốt bình gas.
Tuy nhiên ở trước khi khóa lại cửa phòng 301, hắn suy nghĩ một lát, lại đi trong phòng, cố nén cảm giác buồn nôn, lôi hai con zombie này theo, sau đó mở cửa sổ ra, lần lượt ném xuống bên dưới, thuận tiện cũng ném luôn cả con zombie ở trong hành lang kia xuống bên dưới.
Bởi vì cửa sổ phía nam là sân của tiểu khu, hắn sợ dẫn zombie tới, cho nên ném đi từ cửa sổ phía bắc, cũng chính là ném xuống trên đường phố.
Phanh, phanh, phanh ——
Ba tiếng vật nặng rơi xuống đất vang lên.
Tê ——
Rống ——
Trong phút chốc, trên đường phố truyền đến từng đợt tiếng gào thét quái dị thấm lòng người, không ít zombie dữ tợn kinh khủng xuất hiện từ trong bóng tối, lang thang về phía nơi phát ra tiếng động.
"Quả nhiên, trên đường phố đầy zombie!"
Trong lòng Vương Đào có hơi phát rét, trông số lượng này, đoán chừng có khoảng ba mươi đến năm mươi con, cũng không biết bên trong những cửa hàng mặt tiền kia còn có hay không, nếu có người không biết chạy vào, sợ rằng muốn chạy cũng chẳng còn chỗ để chạy.
Bên kia đường có một cửa hàng tiện lợi, Vương Đào vốn nghĩ nếu có cơ hội thì có thể đến cửa hàng tiện lợi đó vơ vét một chút, ở trong đó chắc chắn còn rất nhiều đồ, nhưng bây giờ hắn lập tức bỏ đi ý nghĩ này, hắn còn muốn sống thêm vài ngày nữa...
Sau khi khuân bình gas lên trước cửa căn hộ 501 của mình, Vương Đào đang chuẩn bị mở cửa ra, cửa căn hộ 502 gần đó mở ra một khe hở nhỏ.
Đinh Vũ Cầm một mặt khiếp sợ nhìn vào bao lớn bao nhỏ bên cạnh Vương Đào.
Thật ra thì từ khi Vương Đào bước ra cửa cô ta đã bắt đầu để ý tới.
Động tĩnh ở lầu dưới vừa rồi, cô ta cũng có thể nghe được một chút, cô ta không biết dưới đó đến cùng đã có chuyện gì xảy ra, cô ta chỉ biết lúc Vương Đào đi ra, trong tay cầm một con dao làm bếp được buộc vào trên chày cán bột, nhưng thời điểm Vương Đào trở về lại mang theo ba lớn bao nhỏ đồ đạc.
Đặc biệt là bên trong cái bọc lớn kia lộ ra ngoài non nửa túi gạo, cô ta cảm thấy nếu như Vương Đào cho mình gạo, cô ta có thể trực tiếp nhai sống!
Mắt thấy Vương Đào muốn mở cửa tiến vào, cô ta cắn răng một cái mở cửa phòng ra.
Két ~
Vương Đào nghe được động tĩnh, quay đầu nhìn cô ta một cái.
Bởi vì Vương Đào đeo kính, Đinh Vũ Cầm không nhìn thấy rõ ánh mắt của Vương Đào.
"Khục ... à Vương Đào, ngươi thật lợi hại a! Hôm nay lấy được nhiều đồ như vậy! Ta thấy ngươi cũng không tiện cầm cho lắm ... chị dâu, chị dâu tới giúp ngươi đi ..."
Nói xong lời này, Đinh Vũ Cầm lúng túng lập tức cúi đầu nhìn chân mình ---- a, cô không nhìn thấy được ngón chân của mình.
Vương Đào có chút không nói nên lời, nhiều đồ như vậy quả thực không tiện cầm, nhưng hắn cũng đã đi tới trước cửa nhà mình, chỉ còn vài bước? Tiện hay không tiện làm gì?
Nhưng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Đinh Vũ Cầm đang dần ửng đổ, lại nhìn thanh máu phía trên đầu cô chỉ còn 15/100, Vương Đào trầm tư một lát rồi nói:
"Được, vậy làm phiền chị dâu."